You are currently viewing Truyện ngắn: Cuộc trò chuyện của bút chì.
  • Post author:

Nỗi niềm của 2 cây bút chì

Sau một ngày làm việc cực nhọc cùng cô chủ nhỏ viết chữ. Bút chì 2B lê đôi chân mệt nhừ của mình ngồi bệt xuống chiếc ghế sofa quen thuộc.

Đang thiu thiu định ngủ, bỗng Bút chì 2B nghe tiếng bước chân ai đó đang đi tới mình.

Mở đôi mắt nặng trĩu ra là bóng dáng quen thuộc của thằng bạn chí cốt Bút chì vĩnh cửu.

Vừa nhìn thấy thằng bạn, Bút chì 2B đã vội thở dài than thở:

Ước gì tôi như cậu vừa rảnh rỗi chẳng phải làm việc cực nhọc mỗi ngày cứ mãi giữ được dáng vẻ đẹp trai như xưa mà không phải chịu sự bào mòn của cái đồ gọt đáng chết.

Bút chì 2B lại than thở tiếp:

Vừa làm mệt mỏi vừa phải chịu đau đớn thật sự tôi quá chán nản cuộc sống này.

Là một người lạc quan, khi nghe thằng bạn thân than. Bút chì vĩnh cửu cười nhẹ, cất khẽ giọng trầm ấm:

Thật ra, tôi lại muốn được như cậu. Tuy tôi không chịu sự đau đớn dày vò mỗi ngày của đồ gọt kia.

Nhưng tôi chỉ được dùng khi cô chủ vẽ tranh, chứ không được kè cận cùng cô ấy viết chữ mỗi ngày như cậu.

Bởi nét chữ của tôi mảnh khảnh không thích hợp khi cô ấy tập viết chữ. Tôi thường xuyên nằm lẻ loi trên kệ bút để ngắm nhìn cậu làm việc cùng cô ấy.

Mỗi lần, thấy cậu được cô chủ nâng niu nắn nót từ nét chữ mỗi ngày, tôi chỉ biết thèm thuồng.

Nghe lời bộc bạch của Bút chì vĩnh cửu, Bút chì 2B trầm tư 1 chút rồi cất giọng:

Cậu nói chí phải, chúng ta sinh ra có dáng vẻ và chức năng giống nhau, mục đích cuối cùng là viết lên những điều ý nghĩa cho cuộc sống này. Nhưng tùy thuộc mục đích sử dụng của cô chủ mà chúng ta sẽ phát huy được lợi thế vốn có của riêng mình.

Tuy tôi phải chịu đau đớn khi bị gọt cắt, nhưng nhờ thế tôi mới trở nên xinh đẹp, nét chì tôi mới đậm rõ tôi mới có giá trị.

Còn cậu, được gắn đầu chì vĩnh cửu nên không phải chuốt, gọt khi sử dụng vì đầu ngòi ít bị mài mòn trong quá trình viết. Nhưng cậu chỉ được cô chủ tập vẽ tranh mỗi khi cần hoặc mẹ cô ấy dùng để sửa bài cho cô ấy. Cậu cũng không chứng kiến được sự thay đổi xinh đẹp mỗi ngày của mình và ngày càng mòn dần.

Bút chì vĩnh cữu không còn tủi thân nữa vui vẻ đáp:

Tôi đã hiểu ra rồi. Thật ra, tuy chúng ta đều là bút chì nhưng chúng ta có những điểm mạnh khác nhau.

Thay vì, tôi cứ mãi nhìn cậu mà ao ước. Thì tôi sẽ tận dụng điểm mạnh của mình, để giúp cô chủ có những bức tranh thật đẹp. Để khi hoàn thành sứ mệnh cuộc đời, tôi không phải hối tiếc về điều gì.

Nói xong cả 2 nhìn nhau cười và hướng mắt nhìn ra ô cửa sổ đầy nắng.

Bài học rút ra.

Qua cuộc trò chuyện của 2 cây bút chì chúng ta thấy.

  • Mỗi đồ vật hay con người  tuy giống nhau về mặt hình thức nhưng đều có những giá trị khác và trải qua những chuyện không giống nhau.
  • Cuộc sống không bao giờ đối xử nhẹ nhàng hay dễ dàng đối với Bạn. Đôi khi khiến bạn phải chịu tổn thương đau khổ về mặt tinh thần lẫn thể xác, như chiếc bút chì 2B phải chịu bào mòn của gọt tẩy.
  • Nhưng cuộc sống này luôn rất công bằng, sau mỗi lần được gọt như thế giúp bạn trở nên mạnh mẽ và xinh đẹp hơn như chiếc bút chì 2B kia.

Cuộc sống này hãy nhớ rằng, phải biết điểm mạnh của mình nằm ở đâu, luôn biết ơn những mài giũa của cuộc đời. Có như thế chúng ta mới sống 1 cuộc đời có giá trị và ý nghĩa.

Nếu cảm thấy thích câu chuyện ngắn này và muốn sở hữu một cây bút chì theo phong cách của riêng mình thì hãy liên hệ ngay cho ozeo.vn nhé.

 

Bút Chì Vĩnh Cửu